Phạm Văn Lương, K20
Trong tuần qua, có vài sự kiện đặc biệt. Quốc hội, phe Dân Chủ, chuẩn bị chính thức hồ sơ có tên Define Impeach. Trong quốc hội, có những danh từ về luật, mà chúng ta khó đặt tên, mà chỉ hiểu rằng mục đich của văn bản này để quy tội theo điều luật của hiến pháp, nhằm mục đich truất phế (impeach) tổng thống. Chúng ta cũng hiểu rằng, sau khi Mueller điều trần trước quốc hội, buổi điều trần mang thất vọng cho phe Dân Chủ hơn là hy vọng, không một chi tiết mang tính pháp lý vững chắc để vin vào đó phe Dân Chủ sẽ ào ào đòi truất phế Trump.
Nội bộ phe Dân Chủ có vẻ chia rẽ về việc này, vì Nancy Pelosi, một cáo già, ranh mãnh, một mặt nói chuyện đạo đức, một mặt khác, cố moi móc, nhưng thất vọng, đành phải đứng về phía chống với đám đông dân biểu kể cả Nadler, người đứng đầu của một hội đồng (committee), cố gắng, bằng mọi giá để bỏ phiếu truất phế Trump. Pelosi, mặt khác, thấy, nếu quốc hội bỏ phiếu, cho dù thắng tại hạ viện nhưng tới thượng viện, chắc chắn phải dừng lại, vì phe Cộng Hòa chắc chắn chặn đứng việc này. Một Khi truất phế không thành, dân chúng Mỹ sẽ phản đối lại, và các dân biểu của Dân Chủ lãnh đủ, có nghĩa là Dân Chúng sẽ bỏ phiếu cho phe Cộng Hòa trong lần bỏ phiếu quan trọng sắp tới, không khéo Dân Chủ sẽ bị mất phiếu, trở thành phe thiểu số, lợi bất cập hại.
Tình hình dân biểu và TNS phe Cộng Hòa ủng hộ T/T Trump là 84%, vì thế không có nhiều cơ hội cho dân biểu hay TNS nhẩy rào, bỏ phiếu theo phe Dân Chủ kiểu xanh vỏ đỏ lòng.
Còn nhớ, trước đây 15 năm, nước Mỹ xôn xao vì các nhà khoa học tiên đoán, trái đất sẽ lạnh dần, sau một thời gian lạnh, hết ăn ai, họ bèn đổi qua chuyện hâm nóng toàn cầu. Ứng cử viên Dân Chủ, không dại gì nói tới kinh tế, công ăn việc làm, bởi vì Barack Obama đã nói nhiều, hứa càng nhiều, mà chẳng làm được gì. Họ không dại gì nói tới những điều mà những con số, chứng cớ hiển nhiên về nền kinh tế Mỹ, số người thất nghiệp hiện nay là 3.8%, thấp nhất trong nhiều đời tổng thống kể cả Dân Chủ và Cộng Hòa. Họ cũng không bàn tới chiến tranh thương mại, mà Obama dù biết cũng không dám đương đầu, chẳng cần chứng minh gì, ai cũng biết sự yếu ớt, quỵ lụy của Obama với Trung Cộng. Mới đây nhất, cựu bộ trưởng quốc phòng James Mattis, trong một quyển hồi ký đã liệt Obama vào trong danh sách những tổng thống tồi tệ nhất nước, chúng ta cần nhớ James Mattis đã từ chức thời gian trước đây vì Mattis cho rằng ông và T/T Trump không cùng một hướng về chiến lược toàn cầu, nhưng Mattis không hề chê trách Trump làm quân lực Mỹ yếu đuối trước hai kẻ thù truyền thống Trung Cộng và Nga.
Truyền thông cánh tả và phe Dân Chủ hướng mũi tấn công về cuộc chiến thương mại do Trump dấy lên, bằng cách hù dọa, rằng mỗi năm người dân Mỹ bị chi tiêu thêm hằng ngàn dollar hàng hóa vì tarriff Mỹ đánh vào Trung Cộng, tất nhiên họ không đưa ra thống kê, hàng triệu công nhân Trung Cộng thất nghiệp, hàng trăm hãng xưởng Trung Cộng phải đóng cửa, và mới đây nhất Trung Cộng phải tung 150 tỉ dollar để giúp thị trường Trung Cộng hoạt động. Theo CBĐ, số tiền tung vào không giúp được nhiều trong cuộc chiến về tarriff này, vì Trung Cộng cần thị trường để tiêu thụ hàng hóa ứ đọng, và hãng xưởng không hoạt động.
CBĐ đưa vài con số, mức lương của những tên nhà báo này, quý vị mới hình dung là báo chí, truyền thanh phục vụ những ông chủ bỏ tiền nuôi họ, báo chí không hề phục vụ công lý và sự thật, không hề phục vụ quyền lợi nước Mỹ. Trong cuộc tranh luận thứ ba tại Texas do ABC làm điều hợp (Moderator), hai trong bà người này là George Stephnopoulos lãnh lương 10 triệu một năm, David Muir, tôi thường gọi vui là anh chàng mặt George Stephanopoulos, trước đây chạy tin cho chương trình 20/20, khi bà cũ nghỉ hưu, anh này làm vai chính, lãnh 7 triệu một năm. Vì vậy, đáng lẽ, Dân Chủ và báo chí, truyền thông, thật lòng yêu nước họ phải cổ vũ cuộc chiến tranh thương mại giữa Trung Cộng và Hoa Kỳ, chuyên ăn cắp những phát minh khoa học của Mỹ, chuyên làm hàng giả, nhái những sản phẩm của nhiều nước trên thế giới, hạ gia đồng bạc để cạnh tranh bất chính, chứ không phải vỗ tay mừng rao khi truyền thông cánh tả thổi phồng lên rằng thì là, một năm dân Mỹ phải tiêu thêm hàng ngàn dollar cho những nhu yếu phẩm, kết quả của chính sách thuế quan T/T Trump đánh trên hàng hóa nhập từ Tàu Cộng. Họ rêu rao, những nông trại Mỹ không bán được đậu nành, bắp qua Tàu , làm họ thất thu cho những nông trại của người Mỹ.
Chúng ta còn nhớ, Trump không mị dân, không cho cử tri uống nước đường như Joe Biden, như Bernie Sanders, như Elizabeth Warren, lừa lọc như Hillary Clinton, không hèn nhát, quỵ lụy như Barack Obama và không giúp Trung Cộng như Bill Clinton. Trump mở đầu những tuyên bố khi ứng cử năm 2016. Trump nói “Trung Cộng là một nước ăn cắp, đủ mọi thứ từ sản phẩm trí tuệ, tới hàng nhái, tới ép buộc công ty Mỹ và các công ty trên thế giới phải chuyển nhượng kỹ thuật cho họ, nếu muốn làm ăn với Trung Cộng." Trump đã tuyên chiến với Trung Cộng khi ông ta mới ứng cử, chứ không phải tới tháng Giêng 2017, mới bắt đầu tân công nước này. CBĐ tạm ngưng phần chiến tranh thương mại này, để đưa một vài tin quan trọng trong tuần tới quý vị.
Câu chuyện kế tiếp cũng quan trọng, Dân biểu Devin Nunes, đảng Cộng Hòa đã đưa đơn kiện tòa án về những việc làm của nhóm Fusion GPS, một nhóm hoạt động tài chính liên quốc gia, mục đich để đưa ra ánh sáng những hành động Hillary Clinton và phe Dân Chủ đã trả tiền cho gián điệp Anh tên Steele, như thế nào để lấy tin xấu về ban tranh cử của Trump với Nga. Trên thực tế, cho tới bây giờ, rõ ràng vụ Nga dossier chỉ là một màn giàn dựng với sự đóng góp của nhiều nhân vật trong nội các Barack Obam và Hillary Clinton. Nếu vụ này được điều tra, lúc đó nhân dân Mỹ mời thấy những bộ mặt lợi dụng chức vụ trong và ngoài của FBI hoạt động như thế nào để hạ bệ một tổng thống dân bầu. Trong lịch sử Mỹ, chưa bao giờ có một tổng thống bị đàm tiếu, hạch sách, kiện thưa, hàng ngày hàng tháng như Donald J Trump. Tất nhiên , cũng chưa có tổng thống nào làm việc thành công, tự nguyện không lãnh lương như Trump cả.
CBĐ cảm ơn quý vị.
Phạm Văn Lương, K20