Thế hệ của chúng tôi
Sinh vào hậu bán Thế Kỷ Hai Mươi
Nhưng chí khí quật cường, noi gương Tiền Bối
Hai mươi năm Tuổi Trẻ vào Đời
Lớn khôn hai mươi năm
Tuổi trẻ yêu đời, tràn đầy mơ mộng
Thấy Xã hội bất công: không thể cam tâm
Khi toàn dân, đất nước chờ mong
Không có một ngày vui
Khi Quê Hương hực LỬA ĐỎ, bạo tàn.
Bút nghiên xếp lại, bao sót sa, ngậm ngùi
Cùng đứng dậy !!! Bảo vệ Giang san !!!
Bao Anh Hùng Hào Kiệt
Chúng tôi thề tiếp nối… quyết noi gương
Bao nhiêu bạn bè đã hy sinh oanh liệt
Bảo vệ thanh bình cho Quê Hương
Đời Quân ngũ gian truân
Không từ nan nên phục vụ dưới Cờ
Tham gia Chiến dịch, suốt ngày, tháng hành quân
Diệt Cộng xâm lăng, giữ vững cõi bờ
Ngăn giặc Cộng phương Bắc
Muốn phủ chụp Cờ Máu xuống Miền Nam
“Bán rẻ Quê Hương , tội đồ: tên Hồ tặc
Dã man , khát máu và tham tàn."
Chính bọn Cộng Phỉ này
Chúng thường rêu rao: chúng yêu Tổ Quốc
Nhưng “Đảng lãnh Đạo“ tức là CHA từ đây
“Chính Phủ quản lý“: MẸ Bạch Tuộc….!!!
“Nhân Dân làm chủ ???“ khố rách, váy đụp … cũng không còn
Nên chúng tôi nhập cuộc !!!
Để bảo vê Giang Sơn gấm vóc này
Lịch sử, Cha Ông: “không bao giờ khiếp nhược
Được lưu truyền đến tận hôm nay…”
Sinh ra lầm thế kỷ
Chúng tôi đứng lên đáp lời Sông Núi
Chiến trường hành quân, không bao giờ ngừng, nghỉ
Để Hậu phương được sống yên vui
Vì không là Thành Gióng
Sớm mai trở thành Phù Dổng Thiên Vương
Huyền thoại: đôi hia bẩy dặm như ước vọng
Nhưng anh dũng: chết ở Sa trường
Đã có gần mười năm (1945 – 1954)
Chúng tôi bảo vệ Miền Bắc yên vui
Hơn hai mươi năm giữ Miền Nam no ấm (1954 – 1975)
Rồi thúc thủ… chia xa… ngậm ngùi…
Hỡi những thế hệ sau !!!
Nghĩa vụ chúng tôi vẫn còn dang dở
Ước mong sao thế hệ tiếp, cùng nhau:
“Hãy Quật khời, diệt Cộng thù man rợ !!!“
Đem lại Tự Do cho Giang Sơn gấm vóc này
Để Cờ Vàng Tổ Quốc mãi lộng gió tung bay…
Lời Công Đạo: ghi mãi trong Lịch Sử từ nay.
Thuỳ Châu / Thành Tuy Hạ
Sinh vào hậu bán Thế Kỷ Hai Mươi
Nhưng chí khí quật cường, noi gương Tiền Bối
Hai mươi năm Tuổi Trẻ vào Đời
Lớn khôn hai mươi năm
Tuổi trẻ yêu đời, tràn đầy mơ mộng
Thấy Xã hội bất công: không thể cam tâm
Khi toàn dân, đất nước chờ mong
Không có một ngày vui
Khi Quê Hương hực LỬA ĐỎ, bạo tàn.
Bút nghiên xếp lại, bao sót sa, ngậm ngùi
Cùng đứng dậy !!! Bảo vệ Giang san !!!
Bao Anh Hùng Hào Kiệt
Chúng tôi thề tiếp nối… quyết noi gương
Bao nhiêu bạn bè đã hy sinh oanh liệt
Bảo vệ thanh bình cho Quê Hương
Đời Quân ngũ gian truân
Không từ nan nên phục vụ dưới Cờ
Tham gia Chiến dịch, suốt ngày, tháng hành quân
Diệt Cộng xâm lăng, giữ vững cõi bờ
Ngăn giặc Cộng phương Bắc
Muốn phủ chụp Cờ Máu xuống Miền Nam
“Bán rẻ Quê Hương , tội đồ: tên Hồ tặc
Dã man , khát máu và tham tàn."
Chính bọn Cộng Phỉ này
Chúng thường rêu rao: chúng yêu Tổ Quốc
Nhưng “Đảng lãnh Đạo“ tức là CHA từ đây
“Chính Phủ quản lý“: MẸ Bạch Tuộc….!!!
“Nhân Dân làm chủ ???“ khố rách, váy đụp … cũng không còn
Nên chúng tôi nhập cuộc !!!
Để bảo vê Giang Sơn gấm vóc này
Lịch sử, Cha Ông: “không bao giờ khiếp nhược
Được lưu truyền đến tận hôm nay…”
Sinh ra lầm thế kỷ
Chúng tôi đứng lên đáp lời Sông Núi
Chiến trường hành quân, không bao giờ ngừng, nghỉ
Để Hậu phương được sống yên vui
Vì không là Thành Gióng
Sớm mai trở thành Phù Dổng Thiên Vương
Huyền thoại: đôi hia bẩy dặm như ước vọng
Nhưng anh dũng: chết ở Sa trường
Đã có gần mười năm (1945 – 1954)
Chúng tôi bảo vệ Miền Bắc yên vui
Hơn hai mươi năm giữ Miền Nam no ấm (1954 – 1975)
Rồi thúc thủ… chia xa… ngậm ngùi…
Hỡi những thế hệ sau !!!
Nghĩa vụ chúng tôi vẫn còn dang dở
Ước mong sao thế hệ tiếp, cùng nhau:
“Hãy Quật khời, diệt Cộng thù man rợ !!!“
Đem lại Tự Do cho Giang Sơn gấm vóc này
Để Cờ Vàng Tổ Quốc mãi lộng gió tung bay…
Lời Công Đạo: ghi mãi trong Lịch Sử từ nay.
Thuỳ Châu / Thành Tuy Hạ