(Tưởng niệm không chỉ thân nhân (trực hệ) của gia đình tôi, mà nhớ cả về hàng triệu triệu đồng bào đã chết oan khuất dưới bàn tay giặc cộng kể từ ngày lá cờ máu cuả chúng phủ chụp xuống Quê Hương (19–8–1945).
- Từ Cải Cách Ruộng Đất 1952 – 1953, Tố khổ: 2 , Tử trận 1965: 1, đến cưỡng chiếm Miền Nam 1975: Tù đầy: 4 , Tử tù: 1. Vượt biển tìm Tự Do 3 đợt: đợt thứ nhất 1976: 4 , đợt hai 1978:1 , đợt ba 198: 1… (tổng cộng là 10 nhân mạng cuả gia đình tôi đã chết tức tưởi dưới ách bạo quyền Việt Cộng ).
- Ngoài ra: Chính sách Kinh Tế Mới và vô vàn tội ác cùng những chủ trương dã man, tàn bạo khác cuả giặc, không sao kể xiết.
- Nhớ về cố T/U (Phi công F5) Trần Lưu Úy : vươt traị tù ..bị truy lùng và hạ sát vào Muà Lễ Lớn năm 1976 )
- Thay lời Nguyễn Vũ Diễm Chi : Quả Phụ Cố T/U Trần Lưu Úy – “Những Hồn Vĩnh Biệt, Bao Người Sầu Đau.”
Chuông Giáo Đường đang từng hồi vang vọng
Mừng Chuá Giáng Sinh: xuống Thế làm người.
Được tin anh vượt trại, nhưng không thoát
Vì giặc thù truy nã sát,….sau lưng
Kiệt lực, rã rời trong cơn đói, khát…
Anh bền gan: với chí khí kiêu hùng….
Phải chống trả: “thoát tù đầy… hay chết !!!”
Cũng một phen thử thách: chí gan bền….
Dù sức tàn , lực kiệt..nhưng đã quyết:
“Đến đường cùng, sống mái , chết không hèn !!!”
Đôi cây bạch lạp… nhưng không đủ sáng
Thẻ Bài Buồn: trong tay lạnh..buông lơi…
Điềm gì đây ??? Em ngấn lệ, bàng hoàng…
Hồi hộp, lo âu, võ vàng ... mong đợi…
Biển dâu, goá phụ, sầu đau ....vô vọng
Con thơ sáu tháng chưa rõ mặt cha…
Giặc cộng dã man cướp đi sự sống…
Đứt đoạn đời nhau, máu lệ chan hoà…..
Em làm sao chống chọi, sống trên đời ???
Nhớ nụ hôn đầ u, chúng mình lỗi Đạo
Hơn một năm em mỏi mòn chờ đợi:
Nhớ những vòng ôm nồng ấm biết bao !!!
Trong đáy hồn, lòng em đầy bi phẫn
Dứt chiến tranh !!!… Tù ngục đến bao giờ ???
Đã mất anh !!! Hận giặc Đỏ vô thần :
“Thâm độc, dã man, sắt máu… không ngờ !!!”
Đã hết rồi những tháng, năm Hạnh Phúc
Miền Nam Tự Do, nắng ấm thân yêu
Bây giờ: toàn dân sống trong tù ngục
Làng xóm: xác xơ, Quiê Hương: tiêu điều..
Học tập “cải tạo “: Tù gần trọn kiếp…
Rừng sâu, nước độc, đói, bệnh, đoạ đầy !!!
Nhũng vòng kẽm gai, biệt giam khủng khiếp
Học tập gì đây ??? Tra tấn đêm ngày !!!!
Biển Thái Bình mênh mông, đầy sóng dữ
Chôn vùi hơn nửa triệu xác dân mình.
Kinh Tế Mới là: Lộng Ngôn, Ngoa Ngữ
Đẩy dân lành vào kiếp sống điêu linh…
Bây giờ khắp chốn: Quỉ Đỏ lên ngôi
Giáng hoạ xuống Miền Nam bao u uất
Bạo lực, cấy căm thù khắp mọi nơi
Vợ goá, con côi, khăn sô, nước mắt….
Trong cô quạnh, em luôn luôn khấn nguyện :
“Lạy Chuá, Phật, Trời: ngự ở trên cao…
Vô cùng nhân từ như đang hiển hiện
Che chở Việt Nam…. máu lệ… thôi trào“
Em vẫn hằng mong: tương lai sáng lạn
Sạch bóng Cộng thù, Tự Do từ nay ….
Bình minh đến, mặt trời lên chiếu sáng
“Cờ Vàng Tổ Quốc“ lộng gió tung bay…..
Kiều Mai / Bình Thuỷ
Vì giặc thù truy nã sát,….sau lưng
Kiệt lực, rã rời trong cơn đói, khát…
Anh bền gan: với chí khí kiêu hùng….
Phải chống trả: “thoát tù đầy… hay chết !!!”
Cũng một phen thử thách: chí gan bền….
Dù sức tàn , lực kiệt..nhưng đã quyết:
“Đến đường cùng, sống mái , chết không hèn !!!”
Đôi cây bạch lạp… nhưng không đủ sáng
Thẻ Bài Buồn: trong tay lạnh..buông lơi…
Điềm gì đây ??? Em ngấn lệ, bàng hoàng…
Hồi hộp, lo âu, võ vàng ... mong đợi…
Biển dâu, goá phụ, sầu đau ....vô vọng
Con thơ sáu tháng chưa rõ mặt cha…
Giặc cộng dã man cướp đi sự sống…
Đứt đoạn đời nhau, máu lệ chan hoà…..
Em làm sao chống chọi, sống trên đời ???
Nhớ nụ hôn đầ u, chúng mình lỗi Đạo
Hơn một năm em mỏi mòn chờ đợi:
Nhớ những vòng ôm nồng ấm biết bao !!!
Trong đáy hồn, lòng em đầy bi phẫn
Dứt chiến tranh !!!… Tù ngục đến bao giờ ???
Đã mất anh !!! Hận giặc Đỏ vô thần :
“Thâm độc, dã man, sắt máu… không ngờ !!!”
Đã hết rồi những tháng, năm Hạnh Phúc
Miền Nam Tự Do, nắng ấm thân yêu
Bây giờ: toàn dân sống trong tù ngục
Làng xóm: xác xơ, Quiê Hương: tiêu điều..
Học tập “cải tạo “: Tù gần trọn kiếp…
Rừng sâu, nước độc, đói, bệnh, đoạ đầy !!!
Nhũng vòng kẽm gai, biệt giam khủng khiếp
Học tập gì đây ??? Tra tấn đêm ngày !!!!
Biển Thái Bình mênh mông, đầy sóng dữ
Chôn vùi hơn nửa triệu xác dân mình.
Kinh Tế Mới là: Lộng Ngôn, Ngoa Ngữ
Đẩy dân lành vào kiếp sống điêu linh…
Bây giờ khắp chốn: Quỉ Đỏ lên ngôi
Giáng hoạ xuống Miền Nam bao u uất
Bạo lực, cấy căm thù khắp mọi nơi
Vợ goá, con côi, khăn sô, nước mắt….
Trong cô quạnh, em luôn luôn khấn nguyện :
“Lạy Chuá, Phật, Trời: ngự ở trên cao…
Vô cùng nhân từ như đang hiển hiện
Che chở Việt Nam…. máu lệ… thôi trào“
Em vẫn hằng mong: tương lai sáng lạn
Sạch bóng Cộng thù, Tự Do từ nay ….
Bình minh đến, mặt trời lên chiếu sáng
“Cờ Vàng Tổ Quốc“ lộng gió tung bay…..
Kiều Mai / Bình Thuỷ