Chuyện Tình Thời Chinh Chiến - Đa Hiệu Online

Sunday, December 22, 2019

Chuyện Tình Thời Chinh Chiến


Ngày xưa khi mới quen Anh
Em mười tám tuổi tập tành làm thơ
Nhìn đời toàn mộng với mơ
Tuổi đời mười tám, ngây thơ biết gì !
Lệ chưa thấm ướt bờ mi
Vì Em chưa biết thầm thì tiếng yêu...
Quen Anh, Em được nuông chiều
Quen Anh, Em mới biết yêu là gì !
Biết thương biết nhớ người đi
Biết buồn, biết giận... mỗi khi dỗi hờn
Giận rồi lại thấy thương hơn
Xa nhau lại nhớ lại buồn vu vơ
Bâng khuâng, Em lại làm thơ...
Mong Anh hết đợi lại chờ tin thư !
Nỗi buồn len lén tâm tư
Anh ơi nơi ấy bây chừ ra sao ?
Tiền đồn heo hút gió gào !
Mưa rừng thấm ướt Chiến Bào không anh ?
Sương khuya lạnh lắm hở  Anh ?
Nhớ thương, Anh có để dành cho Em ?
Hay là... Anh lại nói "quên"
Hay vì xa quá Anh quên hết rồi !?
Hồi âm Anh vội trả lời :
"Em yêu, Anh vẫn nhớ lời thề xưa ! 
Dù cho sớm nắng, chiều mưa, 
Tim Anh vẫn khép chỉ chừa mình Em"
Không vì bận việc mà quên
Không vì xa vắng mà quên hết rồi !
Nhưng vì đường quá xa xôi
Tiền Đồn heo hút không người đưa thư
Em ơi, giữa chốn Biên Khu
Mua rừng, gió núi, mây mù giăng giăng
Sương khuya rơi ướt lạnh căm
Đường ra Biên Ải khó khăn hiểm nghèo
Đồn Anh: Đỉnh núi cheo leo
Đèo cao, hào rộng... chán phèo có chi !
Em ơi lo lắng làm gì
Thân trai thời loạn hiểm nguy coi thường
Nước Nhà đương cảnh nhiễu nhương
Nếu còn chinh chiến Anh còn phải đi
Bụi đường vương mảnh chiến y
Băng rừng lội suối ngại gì gió sương
Mai này Hoa Pháo ngập đường
Khải hoàn vang khúc Người Thương Em về.

Ngọc Trâm K19/1




Pages