Thành Tuy Hạ!!!
Mi biết chăng, ta khóc hay cười???
Ta đau đớn bao nhiêu! Vì than ôi… xa cách!!!
Ta phải xa mi mà lòng đau như cắt…
Thành Tuy Hạ!!!
Ta rời mi trong đôi mắt ngập sầu
Cổ nuốt nghẹn niềm đau; như khúc nôi đòi đoạn…
Nhớ những chiều mưa dầm, gió hú
Khói sương bốn hưóng dâng đầy…
Tiếng sóng vỗ cuả sông Sâu Quân Cảng
Những đêm dài phòng thủ, chống Đặc Công.
Ba phía rừng chồi ngút ngàn và hiểm trở
Thêm rừng cao su che khuất cả trời, mây…
Vẫn ẩn hiện quanh đây bọn Đặc Công Cộng phỉ
Cuồng vọng: Âm mựu phá hoại Tổng Kho này…
Có những đêm, mình ta trên đỉnh đồi tĩnh lặng
Nhìn sông Sâu uốn khúc dưới chân mình
Nghe rì rào gió thoảng, mùi hương cau, hoa bưởi
Như tiếng Mẹ ru êm áí... thuở nằm Nôi…
Rồi đêm đêm thao thức... trắng canh trường
Để nhớ lại ngày đầu... nơi cuối nghiệp:
Những thăng trầm, gian khổ... đến chia xa
Căng mắt, mỗi đêm về toan tính:
Của Đoàn Mười (Đăc Công Thuỷ Bộ) Cộng Phỉ muốn ra tay?
Xâm nhập? Pháo kích, Điạ đạo, hay gì gì đi nữa???
Bay sẽ giở trò gì? Gieo máu lửa đêm nay?
Dù cách nào thách thức ta và thuộc cấp
Bẩy Môn (Lê Bá Ước) và đồng bọn cũng phơi thây….
“Phải để yên bình cho Tổng Kho Bom Đạn!!!”
Trên đỉnh đồi cao, không còn mình ta cô quạnh,
Kỳ đài ngạo nghễ! Cờ vàng đang lộng gió, tung bay…
Bao quanh hàng Phượng Vĩ nở hoa đầy….
Em mỉm cười, má hồng mầu Hoa Phượng..
Nói nhỏ bên ta “Thành Tuy Hạ đón Xuân về”
Quân, Dân, Chính vững tâm lo phục vụ
Và còn nghe thôn Phú Thạnh với câu hò….
Hay ca trù Quan Họ Bắc Ninh:
Cuả em gái di cư… thôn Xoài Minh Bắc...
Rồi vọng cổ cất cao bên rặng trâm bầu,
Lan tỏa đến, từ Cù Lao phía Bắc…
Hay xa xa còn vẳng tiếng kinh cầu:
Từ Dòng Khổ Tu Châu Sơn gần Vũng Gấm….
Lòng xao xuyến, nói sao cho hết...
Kể cả những bụi chuối bên lầu
Hàng tầm xuân quanh cư xá,,
Mãi hiển hiện trong ta một khối sầu.
Thùy Châu / Thành Tuy Hạ
Mi biết chăng, ta khóc hay cười???
Ta đau đớn bao nhiêu! Vì than ôi… xa cách!!!
Ta phải xa mi mà lòng đau như cắt…
Thành Tuy Hạ!!!
Ta rời mi trong đôi mắt ngập sầu
Cổ nuốt nghẹn niềm đau; như khúc nôi đòi đoạn…
Nhớ những chiều mưa dầm, gió hú
Khói sương bốn hưóng dâng đầy…
Tiếng sóng vỗ cuả sông Sâu Quân Cảng
Những đêm dài phòng thủ, chống Đặc Công.
Ba phía rừng chồi ngút ngàn và hiểm trở
Thêm rừng cao su che khuất cả trời, mây…
Vẫn ẩn hiện quanh đây bọn Đặc Công Cộng phỉ
Cuồng vọng: Âm mựu phá hoại Tổng Kho này…
Có những đêm, mình ta trên đỉnh đồi tĩnh lặng
Nhìn sông Sâu uốn khúc dưới chân mình
Nghe rì rào gió thoảng, mùi hương cau, hoa bưởi
Như tiếng Mẹ ru êm áí... thuở nằm Nôi…
Rồi đêm đêm thao thức... trắng canh trường
Để nhớ lại ngày đầu... nơi cuối nghiệp:
Những thăng trầm, gian khổ... đến chia xa
Căng mắt, mỗi đêm về toan tính:
Của Đoàn Mười (Đăc Công Thuỷ Bộ) Cộng Phỉ muốn ra tay?
Xâm nhập? Pháo kích, Điạ đạo, hay gì gì đi nữa???
Bay sẽ giở trò gì? Gieo máu lửa đêm nay?
Dù cách nào thách thức ta và thuộc cấp
Bẩy Môn (Lê Bá Ước) và đồng bọn cũng phơi thây….
“Phải để yên bình cho Tổng Kho Bom Đạn!!!”
Trên đỉnh đồi cao, không còn mình ta cô quạnh,
Kỳ đài ngạo nghễ! Cờ vàng đang lộng gió, tung bay…
Bao quanh hàng Phượng Vĩ nở hoa đầy….
Em mỉm cười, má hồng mầu Hoa Phượng..
Nói nhỏ bên ta “Thành Tuy Hạ đón Xuân về”
Quân, Dân, Chính vững tâm lo phục vụ
Và còn nghe thôn Phú Thạnh với câu hò….
Hay ca trù Quan Họ Bắc Ninh:
Cuả em gái di cư… thôn Xoài Minh Bắc...
Rồi vọng cổ cất cao bên rặng trâm bầu,
Lan tỏa đến, từ Cù Lao phía Bắc…
Hay xa xa còn vẳng tiếng kinh cầu:
Từ Dòng Khổ Tu Châu Sơn gần Vũng Gấm….
Lòng xao xuyến, nói sao cho hết...
Kể cả những bụi chuối bên lầu
Hàng tầm xuân quanh cư xá,,
Mãi hiển hiện trong ta một khối sầu.
Thùy Châu / Thành Tuy Hạ