Anh Gửi Bài Thơ Đau Thương Nhắc Em: "Đầu Tháng Chín ..." - Đa Hiệu Online

Wednesday, September 25, 2019

Anh Gửi Bài Thơ Đau Thương Nhắc Em: "Đầu Tháng Chín ..."



Cuối tháng 8 - 1945, từ Tân Trào Hồ được Toán Deer Team (OSS – CIA) đưa về Hà nội, đển ngày 2 - 9 Hồ đọc bản “Tuyên Ngôn Độc Lập mị lừa” tại vườn hoa Canh Nông (CSVN gọi là Quảng Trường Ba Đình), mà hắn đã được toán này giúp để sao chép và trích đoạn từ Tuyên Ngôn Độc Lập cuả Hoa Kỳ...

Thuỳ Châu /Thành Tuy Hạ


Anh gửi nhắc em “bài thơ đau thương Đầu Tháng Chín
Nhớ kỹ ngày này: Cộng Sản giáng hoạ những oan ương…
Thời gian mòn mỏi: đã hơn bẩy chục năm trường:
Ngày giặc Hồ được Mỹ “áp tải” đưa về thủ đô Hà Nội

Hơn bẩy chục năm trường: chỉ toàn lộng ngôn, ngoa ngữ
“Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc“ là chót lưỡi, đầu môi
Cũng từ đây máu, lửa, căm thù… bọn Quỉ Đỏ lên ngôi

“Độc lập” ư: nô lệ ách Cộng Sản: Tầu, Nga
“Tự Do" ư: Cả nước dưới gông cùm, xiềng xích
“Hạnh Phúc" ư: Viên thuốc độc bọc đường như những lằn roi oan nghiệt…

Xúi dục đồng bào đấu tố, giết hại lẫn nhau
Năm Cửa Ô xưa cuả Thăng Long: cũng ủ ê… tàn tạ
Tháp Rùa xưa: rêu phủ, nước hồ: ngập ngụa hôi tanh

Toàn dân đã phải nghe toàn những điều dối trá
Cũng từ đây… khắp nơi đầy xương trắng, máu đào
Em đã thấy tận mắt: Mẹ già đang rên la, kêu khóc
Em đã ghe tận tai: lời uất hận đầy ai oán của Cha
Từ ruộng đồng qua liếp mỏng đến từng nhà:
Tang tóc, đau thương, tù đầy… trùng trùng vây bủa..

Một thước rưỡi vải thô: không đủ thay được KHỐ!
Thước rưỡi vải thô: không thành "VÁY ĐỤP“ che phần dưới chân thân…
Phải nghiến răng, tím môi căm lạnh tiết Đông Xuân
Quanh năm bao tử phải nghiền bo bo và khoai, sắn…
Chưa qua khỏi những năm khốn cùng: “Bao Cấp”
Thì máu đào, xương trắng trải dọc Trường Sơn

Giặc Cộng muốn: Thanh Thiếu Niên vươn vai như Phù Đổng…
Trở thành Thánh Gióng, gậy trúc đuổi giặc Ân
Chúng cũng muốn Nữ lưu sẽ nối gót Nhị Trưng…
Đuổi Thái Thú Tô Định: gian tham thời Đông Hán

NHƯNG KHÔNG PHẢI DIỆT ÂN HAY ĐUỔI QUÂN TÔ ĐỊNH…
MÀ PHẢI VƯỢT TRƯỜNG SƠN: VÀO NAM CHÉM GIẾT ĐỒNG BÀO!!!

Mộng xích hoá điên cuồng cuả loài Quỉ Đỏ
Em đã nhận ra chưa: Dân Chủ, Cộng Hoà???
Xâm chiếm Miền Nam, giặc gọi là Thống Nhất:
Rồi tù đầy, giết chóc chúng quyết không tha

Em cũng muốn tìm cây xanh Hạnh phúc!!!
Nhưng lá cành toàn mã tấu, gươm đao
Mọc ra từ thân cây mầu máu đỏ
Là thác oan cuả bao triệu dân lành!!!

Đôi tay ngà, đen đủi bùn… thuỷ lợi
Khô cứng tóc mai, chân tay em trầy truạ
Dáng kiều xưa, thành cô phụ kể từ đây…
Sót thương em, đã làm gì nên tộị???
Bị giặc dầy vò, khiến ngọc nát, vàng phai…
Dân miền Nam: sống không có ngày mai
Chúng đẩy Thanh niên đi vào chổ chết
Bỏ xương tàn… ở biên giới Tây Nam...

Em hãy nhớ và ghi tâm, khắc cốt:
“Tang thương” này mà ta phải kinh qua…
Hãy đứng lên vì: Nợ Nước, thù nhà
Lá cờ Đỏ đẫm máu cần triệt hủy
Để dân ta được sống cảnh An Hoà…

Em nhớ kỹ: ‘’Năm Bốn Lăm ngày Hai tháng Chín”:
Nưóc Việt mình bị quỉ ám đến ngày nay
Phải ném Uế Sử và loại trừ Cộng Phỉ
Trả Hạnh Phúc, Tự Do thật sự từ nay:
Cờ Vàng Tổ Quốc sẽ lộng gió tung bay
Và Dân tộc hồi sinh sau hơn bẩy chục năm đòi đoạn...

Thùy Châu / Thành Tuy Hạ




Pages