Anh muốn đưa tay vẫy chào quá khứ
Kể từ ngày chết đứng giữa trùng vây
Và gác kiếm trên lưng đời du tử
Ngựa cuồng chân cát bụi vó lưu đày.
Anh muốn lang thang như người mất trí
Đi tìm quê hương trên chính quê hương
Khi cái ác đã nghiêng đòn công lý
Và người ta đang đánh tráo thiên đường.
Anh muốn vẽ em ngã vùi trên tóc
Neo trái sầu trên những nhánh tình suông
Cho quên thuở thanh bình ôm mặt khóc
Đường đao binh tắt lịm ánh chân buồn.
Anh muốn cùng em trở về thành phố
Tựa đỉnh Lâm Viên chạm cốc đoạn trường
Đà Lạt ngày nào tràn Alpha Đỏ
Đà Lạt mùa này đào nhạt trong sương.
Anh muốn giăng câu trên giòng sông Vị
Lưới mộng Khương Công tận đáy thương hà
Làm cặp mắt xanh bên bờ Dịch Thủy
Ngóng sang Tần thương một bóng Kinh Kha.
Anh muốn quay về làm người chép sử
Để giữ muôn năm nguyên vẹn những kiêu hùng
Những thuở vinh quang ngăn thù đuổi dữ
Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung…
Cứ muốn thật nhiều trong mùa u oán
Như rượu uống tràn mà chẳng thêm say
Hòa Bình sao? đời thêm rối loạn
Biết đến bao giờ mới có tương lai
Thôi cứ trải lòng với nhiều ước muốn
Còn hơn ngồi không buông tiếng thở dài.
NDT
Kể từ ngày chết đứng giữa trùng vây
Và gác kiếm trên lưng đời du tử
Ngựa cuồng chân cát bụi vó lưu đày.
Anh muốn lang thang như người mất trí
Đi tìm quê hương trên chính quê hương
Khi cái ác đã nghiêng đòn công lý
Và người ta đang đánh tráo thiên đường.
Anh muốn vẽ em ngã vùi trên tóc
Neo trái sầu trên những nhánh tình suông
Cho quên thuở thanh bình ôm mặt khóc
Đường đao binh tắt lịm ánh chân buồn.
Anh muốn cùng em trở về thành phố
Tựa đỉnh Lâm Viên chạm cốc đoạn trường
Đà Lạt ngày nào tràn Alpha Đỏ
Đà Lạt mùa này đào nhạt trong sương.
Anh muốn giăng câu trên giòng sông Vị
Lưới mộng Khương Công tận đáy thương hà
Làm cặp mắt xanh bên bờ Dịch Thủy
Ngóng sang Tần thương một bóng Kinh Kha.
Anh muốn quay về làm người chép sử
Để giữ muôn năm nguyên vẹn những kiêu hùng
Những thuở vinh quang ngăn thù đuổi dữ
Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung…
Cứ muốn thật nhiều trong mùa u oán
Như rượu uống tràn mà chẳng thêm say
Hòa Bình sao? đời thêm rối loạn
Biết đến bao giờ mới có tương lai
Thôi cứ trải lòng với nhiều ước muốn
Còn hơn ngồi không buông tiếng thở dài.
NDT