Một buổi sáng gần cuối tháng Năm, nhận được 4 câu thơ của NT Vũ Thế Khanh-K20 gửi tặng, trong thơ có nhắc đến hoa Quỳnh và đỉnh Lâm Viên. Bước ra vườn chợt thấy đóa Quỳnh vừa mới nở, ngẫu hứng chụp hình ghép với hình núi Lâm Viên và hoa đào, rồi viết tiếp thành bài thơ.
Trên không có ngựa có xe,
Có toàn sự nghiệp của bè Lâm Viên.
Quỳnh hoa nở sáng riêng miền:
Hỏi rằng Bỉ Ngạn có điên bao giờ???
oOo
Có khi đứng bên này bờ,
Trông về bên ấy như mơ mộng đời.
Thoáng qua gần nửa đời người,
Thời gian như nước chảy xuôi theo dòng.
Trôi theo mệnh nước long đong,
Trên đầu bạc tóc, trong lòng còn đau.
Đời là một cuộc bể dâu,
Nghĩ thôi cũng thấy đớn đau trong lòng.
Lối về xa quá còn mong,
Bầy chim lạc xứ vẫn trông ngày về.
Nước non ngàn dặm sơn khê,
Nhìn theo mây trắng bay về cố hương.
Phải chăng số kiếp đoạn trường,
Làm thân viễn xứ lòng vương vấn sầu.
Nghìn năm mây trắng trên đầu,
Trăm năm cố quận biết đâu lối về.
Hôm nay lòng chạnh niềm quê,
Lệ ai nhỏ xuống nhạt nhòe câu thơ.
Giật mình hỏi tỉnh hay mơ,
Vài bông hoa rụng xuống tờ hoa tiên.
Vũ Thế Khanh, K20 - Bùi Phạm Thành, K25
Có toàn sự nghiệp của bè Lâm Viên.
Quỳnh hoa nở sáng riêng miền:
Hỏi rằng Bỉ Ngạn có điên bao giờ???
oOo
Có khi đứng bên này bờ,
Trông về bên ấy như mơ mộng đời.
Thoáng qua gần nửa đời người,
Thời gian như nước chảy xuôi theo dòng.
Trôi theo mệnh nước long đong,
Trên đầu bạc tóc, trong lòng còn đau.
Đời là một cuộc bể dâu,
Nghĩ thôi cũng thấy đớn đau trong lòng.
Lối về xa quá còn mong,
Bầy chim lạc xứ vẫn trông ngày về.
Nước non ngàn dặm sơn khê,
Nhìn theo mây trắng bay về cố hương.
Phải chăng số kiếp đoạn trường,
Làm thân viễn xứ lòng vương vấn sầu.
Nghìn năm mây trắng trên đầu,
Trăm năm cố quận biết đâu lối về.
Hôm nay lòng chạnh niềm quê,
Lệ ai nhỏ xuống nhạt nhòe câu thơ.
Giật mình hỏi tỉnh hay mơ,
Vài bông hoa rụng xuống tờ hoa tiên.
Vũ Thế Khanh, K20 - Bùi Phạm Thành, K25